Con chưa bao giờ mất thứ gì cả
JUL 05, 2022
Description Community
About

CON CHƯA BAO GIỜ MẤT THỨ GÌ CẢ

Thế giới này bản chất chỉ là Biết xem nội dung của Biết. Nội dung của Biết cũng chính là Biết, giống như hình trên ti vi cũng chính là ti vi, trăng sao và các vì tinh tú trên mặt nước cũng chính là mặt nước.

Như vậy, khi con chia tay với người yêu thì có sự chia tay thật sự hay không? Cô gái và chàng trai là hai phần của Biết, phần này chia tay phần kia chỉ là đóng kịch thế thôi chứ thật ra không có cái gì chia tay với cái gì cả. Vì hai phần đấy là hai phần của Biết và đều là Biết nên không có cái gì tách rời với cái gì. Giống như một phần của mặt gương thì không bao giờ tách rời khỏi mặt gương. Vì vậy, con không bao giờ mất thứ gì cả. Nỗi đau của chia tay là vì con tưởng là mất đi, nhưng nếu con nhận ra con chưa bao giờ mất gì cả thì con hết đau.

Vì con đã có tất cả nên cũng không có gì để được. Được cũng là một trò diễn, kiểu như múc nước từ sông đổ sang chậu. Mình gọi cái chậu thì được, còn dòng sông thì mất nhưng màn hình của Biết thì không được cũng không mất vì nó có sẵn mọi thứ rồi. Mọi thứ đều ở bên trong con hết. Ví dụ, khi con nhận ra con là màn hình thì con không bao giờ mất thứ gì hiện ra bên trong màn hình cả.

Nếu cuộc chia tay có đau thì cũng chỉ có vẻ là đau, không có gì thật sự mất cả. Cái đau này là đau của vở kịch chứ không phải đau thật. Ví dụ như khi xem kịch, con thấy hai diễn viên khóc như mưa nhưng con hiểu là cái khóc này là khóc của vở kịch, còn chẳng ai bị mất gì cả, chẳng nhân vật nào bị hãm hại, bị giết như trong vở kịch cả.

Đấy là mấu chốt của hạnh phúc. Bởi vì khi con hiểu điều đấy, con sẽ sống một cuộc đời rất tự tin. Cuộc đời mà không bao giờ mất gì được thì rất tự tin nên con tự tin sống thế nào cũng được. Còn những người sợ mất thì rất mất tự tin vì lúc nào cũng lo mất một cái gì đó dù có bao nhiêu tiền của, bao nhiêu tình cảm thì lúc nào cũng sống trong trạng thái sợ hãi. Càng có nhiều thì càng dễ mất, nỗi lo chỉ tăng dần theo thời gian mà thôi. Càng giàu lên càng lo mất, càng giàu thì càng sợ chết, càng yêu đương mạnh thì càng sợ mất. Ví dụ, con rất yêu một người, rất quý một người thì con rất sợ người ấy chết. Ai có con sẽ hiểu, mình rất sợ nó chết. Vì thế, nếu con không nhận ra được mình là ai thì đời con cơ bản chất lượng sống rất thấp, vì cơ bản cuộc đời là sợ hãi.

Nếu con hiểu rằng chỉ có hình tướng của sự mất thôi, nó chỉ có cái vẻ là anh ấy bỏ mình, còn anh ấy chẳng bao giờ rời khỏi mình được. Vì anh ấy luôn luôn là ảo ảnh hiện ra bên trong con nên không thể rời khỏi con được, mỗi lần con nghĩ đến là anh ấy hiện ra ngay. Nếu con càng tự tin sống với những cái con đã hiểu này thì kinh nghiệm của con sẽ dần thay đổi. Nếu con tự tin sống như vậy thì con không bao giờ mất thứ gì cả, vì mọi thứ đều đã ở bên trong con!

- Trích: "Tập Biết thế nào khi thất tình", Hà Nội 05.03.2022

Giọng đọc: Nguyên Anh

Comments