[Tự sư về trầm cảm] P2
Chào các bạn. Lâu rồi mình không post. Nay xin phép gửi một chút về thực hành tâm lý nha. (bài viết này tiếp nối bài mô tả các hoạt động trong một ngày của người trầm cảm)
1 Vào web trongsuot.com, tìm mục trà đàm, đọc hoặc nghe 2 bài về nỗi sợ để hiểu bản chất của nỗi sợ nhé. (Ảnh đính kèm)
2. Lấy giấy bút: Viết ra các nỗi sợ của mình. Càng chi tiết, cụ thể càng tốt => Đặt các tình huống giả định xem những điều gì tồi tệ nhất có thể xảy ra, liệu mình có thể chấp nhận buông bỏ, sẵn sàng chịu đựng các điều đó không => Tập chấp nhận càng nhiều càng tốt thì sẽ đỡ sợ dần.
3. Luôn nhớ vô thường, lúc tiêu cực cũng như lúc tích cực: Lúc tiêu cực thì cũng hiểu rằng cảm xúc này chỉ là tạm thời, nó đến thì nó sẽ đi. Ngược lại, lúc tích cực thì cũng xác định: "mình không thể luôn luôn tích cực 24/24 h được, sẽ có lúc tiêu cực đến". Nhưng chốt lại là, dù có tích cực hay tiêu cực thì nó cũng là những suy nghĩ và cảm xúc ở 1 thời điểm, nó theo quy luật vô thường chứ không phải là mình, không ở lại mãi trong mình.
4. Lúc bình thường, tập cảm ơn, chúc thầm, chăm tập thể thao, xe đạp, đi bộ.... để có 1 thân tâm khỏe mạnh, đủ sức chịu đựng các cơn trầm cảm và cũng để thấy dù bệnh nhưng mình vẫn còn may mắn, bệnh là động lực, tập quan tâm đến những người cũng bị bệnh như mình và ở hoàn cảnh còn éo le hơn mình…. (nhớ rằng thân người khó được, được làm người là hiếm có và may mắn như thế nào....). Việc tập biết ơn, chúc thâm cần kiên trì tập thường xuyên thì dần dần sẽ có cảm xúc.
5. Thực hành các bước để vượt qua khi có cảm xúc tiêu cực:
1. Khi có hiện tượng bồn chồn, lo lắng, báo hiệu sắp rơi vào cảm xúc tiêu cực -> Việc đầu tiên là nhận biết thật nhanh (Kiểu như: À, mình sắp rơi vào trạng thái cảm xúc tiêu cực rồi đây"
2. Đừng vội vàng lo lắng, sợ hãi, hãy bình tĩnh đón nhận: thả lỏng toàn bộ cơ thể, tay, chân, hít thở sâu, nhẹ….
3. Lặng yên quan sát các suy nghĩ và tâm của mình: Để ý xem có những suy nghĩ gì đang diễn ra…. Chỉ để ý thôi, không thêm bớt, không khó chịu xua đuổi, coi như các vị khách vừa đến nhà mình chơi, vui vẻ đón tiếp, bao giờ khách đi thì đi
4. Khi đã trở lại trạng thái bình thường: Hãy cảm ơn cơ thể, tâm trí đã giúp mình vượt qua giây phút vừa rồi.
5. Lúc bình thường, hãy hướng đến những điều thiện lành, tích cực, rèn luyện bồ đề tâm và các pháp tu tập, hiểu sâu và chấp nhận nhân quả. Tâm thay đổi thì các điều tiêu cực dần dần sẽ tự hết.
6. Tập chấp nhận, yêu thương càng nhiều càng tốt.
- Đối với bản thân mình: Tập đứng trước gương và nói: Cảm ơn cậu, thân thể, tâm trí của tớ. Đã giúp tớ vượt qua những giây phút khó khăn. Dù thế nào tớ cũng luôn yêu thương cậu. Tớ yêu cả những tính xấu của cậu, sự yếu đuối của cậu….(Cái gì mình không hài lòng ở mình thì nói hết ra, yêu và chấp nhận cả những cái đó). Rảnh lúc nào thì nói lúc đó, tập đứng trước gương để nói. Nhớ là chấp nhận và yêu thương mình 1 cách thực sự, mọi lúc mọi nơi chứ không phải là chấp nhận với điều kiện mình phải được như trước kia, hoặc mình phải khỏi bệnh, thế nọ thế kia… Dù mình có tàn tạ như thế nào chăng nữa thì mình sẽ luôn chấp nhận mình.
- Đối với bệnh: Cảm ơn trầm cảm đã đến với tớ, tớ yêu và chấp nhận cậu, tất cả những triệu chứng của cậu. Cậu là cơ hội giúp tớ gặp những người mới, tu sửa tâm để tốt đẹp hơn, dũng cảm hơn…, cậu có ở bên tớ 1 năm, 10 năm hay cả đời tớ cũng yêu thương và chấp nhận cậu
-