Lão hòa thượng đóng cửa không tiếp, nói: “Thí chủ muốn tìm lại chân diện của mình ở đây, nhất định phải trả lại thiền trượng của ta”. Nghe câu đó Mưu Công như người mù xem chữ, chẳng hiểu ẩn ý là gì.
Tu luyện xưa nay có rất nhiều hình thức, ví như Đạo giáo, Phật giáo, Nho giáo… Pháp khác nhau có hình thức khác nhau, tất cả đều nhìn vào duyên phận. Lai lịch một người khác nhau sẽ dẫn tới duyên phận khác nhau, phương thức tu luyện cũng vì thế mà khác nhau.
Cuốn “Hài Đạc” có ghi chép: Trước lúc thành một đệ tử chuyên tu, Thái Sử Mưu Công nghe nói chùa Linh Ẩn có lão hòa thượng Pháp Toản ngộ được chân kinh tôn chỉ của Thiền môn nên đã đến gặp lão hòa thượng cầu xin ngài thu nhận làm đệ tử. Lão hòa thượng lấy Canh Giáp (một loại đài âm dương dùng để bói toán số) ra tính toán chi tiết hồi lâu rồi nói: “Tướng cốt của thí chủ xác thực là có căn duyên nơi Phật Môn, tuy nhiên trong mệnh vẫn còn hưởng phần phú quý, vậy nên hiện nay chưa thể vội vàng quy y được”.
Mưu Công nghe vậy vẫn một lòng khẩn cầu, lão hòa thượng nói: “Việc này không liên quan tới lão tăng, thí chủ hãy trở về hưởng phú quý hồng trần 12 năm sau hãy quay lại”. Mưu Công nghe vậy vẫn kiên quyết không chịu rời đi, lão hòa thượng liền lấy thiền trượng trong tay mà đuổi, Mưu Công vội vàng đứng dậy chạy xuống đài nhưng không may lại vấp ngã, bò dậy ra về.
Mưu Công sau khi trở về thì như người ngớ ngẩn, ngày...