#527: Hãy sống để chính mình hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ
MAR 02, 2022
Description Community
About

Hi vọng thông qua ba câu chuyện có thật dưới đây, bạn sẽ hiểu ra được ý nghĩa thực sự của cuộc sống và để mỗi ngày của mình đều có thể trôi qua thật vui vẻ, thật xứng đáng.


Câu chuyện 1


Năm ấy tôi 18 tuổi, tất cả các bạn học đều chuẩn bị hành lí rời quê hương lên thành phố nhập học Đại học, còn tôi thì lựa chọn rẽ sang một con đường khác.


Năm tôi 22 tuổi, tất cả các bạn học đều khoác lên mình chiếc áo cử nhân, vui vẻ hân hoan trong ngày tốt nghiệp Đại học. Còn tôi thì mặc bộ đồng phục của nhân viên đo lường số liệu trên dây chuyền lắp ráp.


Năm 28 tuổi, tôi hạnh phúc khi lần đầu tiên trong đời được thăng chức.


Năm 33 tuổi, tôi kết hôn. Tôi cũng là người cuối cùng trong lớp từ giã đời độc thân.


Năm 35 tuổi mới phát hiện ra niềm hứng thú của bản thân mình là gì và 36 tuổi bắt đầu lên kế hoạch theo đuổi nó.


Tiết tấu trong đời tôi có lẽ luôn chậm hơn người bình thường nửa nhịp.


Tôi sẽ nghĩ rằng, nếu như tôi được làm lại từ đầu một lần, cuộc đời tôi có thể nào sẽ khác đi không? Nỗ lực học hành, thi đậu Đại học, tìm một công việc cao cấp, sớm gặp được một người đàn ông ưu tú, trải qua một cuộc đời mà người khác luôn mong đợi?


Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại thì có lẽ, mỗi một bước đi trong đời đều là sự ban ơn của vận mệnh. Có nếm trải những đau khổ trong đời mới hiểu ra nỗ lực quan trọng nhường nào. Có bước qua những con đường gập ghềnh, trắc trở mới biết rõ bản thân cần sống ra sao.


Tôi giờ đây ở tuổi 36 mới đột nhiên giác ngộ ra một điều, rằng cuộc sống của tôi thực sự chỉ vừa mới bắt đầu. Chẳng cảm thấy muộn màng, chỉ cần có phương hướng, thì cứ thế mà tiến về phía trước là được. Chỉ cần cuối cùng có thể đi đến được cái đích do mình đặt ra thì tôi sẽ chẳng thấy nuối tiếc gì nữa.


Câu chuyện 2


Có một lần tôi đến nhà bạn chơi, nhìn thấy trên bàn trà có chiếc chìa khóa xe hơi. Tôi chơi với cô ấy cũng đã 2-3 năm rồi, chưa bao giờ biết chuyện nhà cô ấy có xe hơi, cũng chưa từng nghe cô ấy kể qua về chuyện này.


Sau đó cô ấy giải thích rằng, vốn dĩ nhà cô ấy không cần thiết phải có xe hơi, chẳng qua là vì mặt mũi mà phải sắm sửa. Mấy người anh em của chồng cô ấy ai nấy kết hôn xong cũng đều mua nhà mua xe. Đến lượt anh ấy kết hôn nếu không có như người ta thì sẽ cảm thấy rất mất mặt. Vì vậy, hai vợ chồng phải cùng đi vay để mua chiếc xe này.


Mua xe xong, ngoại trừ một năm hai lần đi ra ngoại thành chơi, còn lại thì đều để trang trí, chẳng lái đi đâu. “Chúng tôi không biết đi đâu cũng không có gì lạ. Nhưng mỗi tháng tiền phí gửi xe, rồi phí bảo dưỡng đều tiêu tốn một số tiền không nhỏ. Bây giờ hai vợ chồng muốn ra ngoài ăn ngon, sắm vài bộ đồ đẹp nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện chi tiêu cho chiếc xe thì mọi ý muốn đều bị dập tắt ngay”.


Bởi thế, việc lắng nghe những yêu cầu bên trong chính mình, từ nội tâm hướng ra bên ngoài tìm kiếm giá trị sống mới có thể cảm nhận được những vui vẻ đích thực. Đi theo nhịp sống của người khác, từ bên ngoài hướng vào nội tâm để điều chỉnh nhịp sống của mình, cứ như vậy sẽ rất dễ bị người khác lôi kéo.


Điều ngu ngốc nhất trong tất cả mọi chuyện chính là chúng ta cứ nhiệt tình đi làm những chuyện đó nhưng lại hoàn toàn không biết tại sao mình phải làm.


Tương lai của chúng ta không phải do người khác quyết định làm như thế nào, mà là chính chúng ta quyết định nó. Nhận định tiêu chuẩn của hạnh phúc không phải là bạn sở hữu được bao nhiêu món đồ, mà chính là bạn có thể nhìn thấy bản thân mình muốn có được bao nhiêu thứ.


Câu chuyện 3


...

Comments