Thực tại luôn xảy ra trong khoảnh khắc hiện tại vĩnh cửu phi thời gian
E MAR 01, 2022
Play
Description Community
About

THỰC TẠI LUÔN XẢY RA TRONG MỘT KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI VĨNH CỬU PHI THỜI GIAN. 

Một chiều nọ, sau một cơn mưa giông sấm chớp đùng đùng, Trong Suốt và các học trò đang đi dạo trên đỉnh Bạch Mã, thì một tiếng chuông đâu đó từ xa vọng tới, lớn dần và biến mất. Trong Suốt quay lại, hỏi các học trò: 
“Các con hãy nghe âm thanh tiếng chuông vừa rồi và trả lời:
Lắng lòng nghe, lắng lòng nghe
Tiếng chuông tỉnh thức quay về nơi đâu?”

Sau khi suy ngẫm, học trò Minh Phong trả lời:
“Khi con lắng nghe tiếng chuông, thì cái con kinh nghiệm trực tiếp được không có đi từ đâu, và quay về đâu cả. Chỉ có một khoảnh khắc như nó là thôi. Còn việc mới nãy mình nghe nó to, bây giờ nó nhỏ dần, cái sự so sánh đó chỉ từ tâm trí mà ra. Nó đi về đâu, tới đâu cũng chỉ là tâm trí bảo mà thôi.”

Trong Suốt nói: Đúng rồi. Các con phải phân biệt đâu là nghĩ và đâu là kinh nghiệm trực tiếp.
Dù cho suy nghĩ bảo “Cái này đến từ đâu, và quay về đâu?”, kinh nghiệm trực tiếp của con không thể kinh nghiệm được tiếng chuông ‘đến từ đâu’ và ‘đi về đâu cả’. 
Các con cần một phân biệt rất quan trọng: Mặt gương của kinh nghiệm, và cái suy nghĩ bảo. Mặt gương kinh nghiệm hiện tại thì chỉ đang thế này thôi. Còn câu trả lời “tiếng chuông này đến từ đâu và đi về đâu” chỉ là một suy nghĩ xảy ra trong mặt gương kinh nghiệm hiện tại đó.
Cho nên, con phải đặt câu hỏi lại: Có “từ đâu” và “về đâu” không, hay nó chỉ là một sự tưởng tượng?
Chúng ta không thể phủ nhận được chúng ta luôn luôn kinh nghiệm được khoảnh khắc hiện tại này. 
Nhưng khoảnh khắc hiện tại này là mấy giờ?
Suy nghĩ bảo “bây giờ là 14h”, nhưng có ai có thể kinh nghiệm được cái ‘14h’ không? Đã từng bao giờ ai cảm nhận được cái gọi là ‘14h’ chưa? 
Suy nghĩ thì phải nắm bắt, suy luận, nó không cho phép cái gì đơn giản cả. Nó phải bảo “đây là một cái gì đó”, “nó phải có một cái lịch sử nào đó, tương lai nào đó”.
Hãy suy ngẫm hai điều:
Một là, khoảnh khắc hiện tại này có nằm trong thời gian hay phụ thuộc vào thời gian không? Có cái sau nó và trước nó không? Chỉ có suy nghĩ bảo là có 'lúc nãy', và 'sau này', nhưng có ai kinh nghiệm được cái ‘lúc nãy’ và ’sau này’ không? Vậy khoảnh khắc hiện tại này là phi thời gian, có đúng không? 
Hai là, khoảnh khắc hiện tại này có rời con lúc nào không? Con có bao giờ thoát khỏi nó không? Khi con hồi tưởng về quá khứ hay suy nghĩ về tương lai, những suy nghĩ đó có phải xảy ra trong hiện tại không? Bởi vì thế, khoảnh khắc hiện tại này còn có thêm tính chất nữa là vĩnh cửu, bởi cái hiện tại này không có cái ‘hiện tại’ nào trước nó, sau nó cả. Nếu bảo ‘có’, đó chỉ là một niềm tin xảy ra trong hiện tại mà thôi.

Cho nên, 
Các con luôn tiếp xúc với một khoảnh khắc hiện tại vĩnh cửu phi thời gian. Trong đó, các niềm tin, suy nghĩ về thời gian được nghĩ ra trong nó: thời gian ‘xảy ra’ trong mặt gương, chứ không phải mặt gương xảy ra trong thời gian. Mặt gương đấy không những chứa toàn bộ không gian mà còn cả thời gian, bởi không gian và thời gian là một suy nghĩ xảy ra bên trong nó, còn bản thân nó không phụ thuộc vào thời gian, không chạy trong thời gian, mà chính nó ôm lấy thời gian.
Các con có một cách hiểu về thực tại mới: Thực tại luôn xảy ra trong một khoảnh khắc hiện tại vĩnh cửu phi thời gian.
Có nhiều cửa vào giác ngộ, nhưng khoảnh khắc hiện tại phi thời gian là một cửa vào. Bởi vì giác ngộ là gì? Chỉ là thế này, 'đang là' thôi. Các con luôn tiếp xúc với giác ngộ, nhưng chỉ nhầm lẫn về nó. Cắt đi những nhầm lẫn - thì là giác ngộ.

(Trích từ buổi nói chuyện "Khoảnh khắc hiện tại vĩnh cửu phi thời gian", Đỉnh Bạch Mã, 14.04.2019)

Comments