Hai triệu năm là bài hát viết về nỗi cô đơn của người trẻ trong thời đại có quá nhiều lựa chọn nhưng lại không biết chọn lựa điều gì. Họ cứ chơi vơi như một người bơi giữa mù khơi, không thấy bờ, không biết ngày mai. Điệp khúc mở đầu bài hát, không cần nhạc dạo để vào, cũng là phần kết của bài, như ngân lên hoài, ngân lên mãi, đến vô cùng.