Soulmater.info - Arts & Culture Podcast

Soulmater.info

About

Soulmater.info chuyên trang về văn hóa nghệ thuật (arts and culture)

Available on

Community

1 episodes

[Livehouse.vn Fiction] Nước Tăng Lực Dành Cho Người Già - Phạm Đại Bàng (Truyện Ngắn)

LINK TRUYỆN NGẮN: https://phamdaibang.com/post/188560651917/tang-luc-nguoi-gia Nắng lên ngang đầu. Ông Tám đưa chân bước về phía tiệm phở trong khu phố. Ở đây có nạm gầu rất ngọt lại mềm. Ông vẫn thường ra đây ăn, rồi cuối tháng con cháu thay nhau ra trả. Rõ là cái chuyện buồn cười, chúng nó trả tiền phở cho ông, bằng tiền của chính ông. Thì đúng, bây giờ chúng nó nuôi ông mà. Ở cái làng giờ đã thành phố xá này, ai mà chẳng thế. Mình nuôi con mãi rồi, giờ già tới lượt nó nuôi mình. Lương hưu giao hết cho chúng nó, hàng tháng chúng cứ lên phường tự lĩnh, dạo này nghe đâu chuyển khoản cái là xong. Mỗi tháng ông xin của bọn nó dăm trăm, tiêu vặt. Còn lại ăn uống sinh hoạt tụi nó lo tất. Tới chiếc quan tài cho ông, chúng nó cũng đã dạm sẵn bên trại hòm Đường Thiên từ năm ngoái. Âu như vậy cũng là chu tất. Chỉ còn chờ tới ngày. Với tay bám vào cái dàn phơi quần áo, cho chắc đặng còn bước lên bậc hè, tay run run với hai lần mới trúng cái cây thép, chả biết trời nắng quá hay mắt đã nhòa. Ngồi lên chiếc ghế nhựa đỏ, hai tay đặt lên bàn, khuôn mặt chẳng còn nếp nhăn nào có thể nhăn lại với cơn mệt tuổi già này nữa, hai hốc mắt sâu hoắm, mắt cũng chẳng còn buồn đảo nữa, chỉ nhìn thẳng, nhìn tới đâu quay đầu tới đấy. Ông thấy trước mặt mình, mấy đứa thanh niên, cỡ tuổi mấy đứa cháu mình, nhìn như thợ làm điện, vừa ăn xong, đang ngồi uống trà đá, đứng dậy tranh nhau trả tiền. image (Still Life with Bible - Vincent van Gogh, October - 1885-1885) “Như mọi khi hả bác Tám?” - thằng lùn con bà béo bán quán này cất lời hỏi. Ông vẫn chưa buồn trả lời. Một chiếc tải chạy qua, bụi mù, nắng làm nửa người ông ngập nắng, chiếu xéo qua cái mái hiên di động xanh xanh đỏ đỏ. Đường nhựa trưa vắng vẻ, gió như của hiếm. Mấy cái cây lơ thơ bụi bám đầy. Ông khó nhọc thở. Rồi chậm rãi trả lời “cho loong bò húc”. Thằng lùn mang ra loong bò húc với cái ly đầy đá. Ông đẩy nhẹ cái ly vào giữa rồi cầm loong lên uống mà không buồn dùng tới đá. Thằng Bim - cháu nội bà béo, cứ đến giờ trưa là nó ra xếp hết ghế nhựa chồng lên nhau, chả biết có ai bảo nó không. Mọi khi thấy cảnh ấy, ông Tám thể nào cũng chọc nó “mày đuổi ông đó hả con”, nhưng hôm nay ông cũng chẳng buồn đùa chọc mà làm gì. Tiếng ghế lập chập cứ đều đều, ông Tám vẫn nhấp ngụm từng ngụm. Tay như không rời cái loong, mắt nhìn chằm chằm vào cái lỗ. Trên bàn tay chỉ còn da bọc xương ấy, hôm nay ông Tám đeo một chiếc đồng hồ màu bạc, ánh lên trong nắng cạnh những vết đồi mồi như nhảy múa, da nhăn nheo. Chiếc áo sơ mi đũi ngắn tay màu xám là thẳng thành vệt, trên chiếc quần ka ki đen còn khá mới. Nếu người ta bóc tách hình ảnh da nhăn nheo với với khuôn mặt hốc hác già nua ấy ra khỏi đầu, chỉ còn một phom dáng gầy gò nhìn từ xa, âu cũng có thể gọi ông là có dáng người đẹp, mặc bộ đồ thẳng nếp ấy, đội thêm chiếc mũ vải nhìn cũng hay. Uống hết loong tăng lực, tay ông lâp cập vạch cái túi quần ka ki, nhét cái vỏ loong không vào đó. Đứng dậy. Móc trong túi mấy đồng bạc lẻ ra trả: Cái này tao trả! Rồi bước đi bâng khuâng rắn rỏi vào khoảng không đầy nắng. Có một cái gì đã thay đổi trong con người già nua ấy. Có lẽ đã tăng lực được tuổi trẻ. Mới vài năm trước, cứ chiều chiều ông Đức ở con hẻm bên cạnh lại đạp xe qua nhà ngồi chờ ông Tám ngoài cổng, chờ ông đóng bộ đi giày rồi quét nốt lá trên vỉa hè, đội mũ bảo hiểm rồi hai ông lách cách đạp xe đi thể dục. Ấy vậy mà năm qua, ông Đức đã bỏ ông Tám mà đi. Chiếc xe đạp cũ giờ để tựa vào bờ tường thép, lốp hết hơi, xích chùng, bàn đạp rỉ sét… Mấy tháng trước ông buồn bực quá mới nhờ đứa cháu đi sửa lại, rồi mang ra dùng. Thỉnh thoảng buổi chiều người ta thấy có một dáng gầy còm dắt chiếc xe đạp cũ, lách cách ra tiệm tạp hóa đầu đường, hôm hộp sữa, bữa cân đường, thỉnh thoảng gói ngũ cốc… rồi chậm rãi dắt về. Người trong khu phố hỏi: Đi không nổi nữa, bác còn dắt làm chi? Ông Tám chỉ cười khổ mà nói: LÀ NÓ DẮT TÔI!.

14m
Apr 19, 2020