

Ở “trạm” lần này, hãy cùng tôi dừng chân tạiĐÀ LẠTthành phố nằm giữa cao nguyên Lâm Viên, nơi sương sớm phủ kín những triền đồi và thời gian dường như trôi chậm hơn một nhịp. Giữa tiết trời lành lạnh, mùi cà phê len qua từng góc phố, tiếng gió khẽ chạm vào tán thông, Đà Lạt mang đến cho người ta cảm giác vừa quen vừa xa, vừa yên bình lại chất chứa điều gì đó khó gọi thành tên. Đây không chỉ là nơi để nghỉ ngơi, mà là nơi để cảm nhận — để lắng nghe chính mình trong những buổi sáng mờ sương, hay trong tiếng đàn vang lên từ một quán nhỏ bên dốc. Hãy cùngTRẠM TIẾP THEOmở ra hành trình đếnĐÀ LẠT, để xem giữa làn sương bảng lảng ấy, ta tìm thấy điều gì còn đọng lại trong lòng.