Theo dõi Facebook: https://www.facebook.com/gocnhovantho
Tác giả: Bằng Việt (Việt Nam)
Thơ Bằng Việt tinh tế mà chân thành, và có lẽ đó đúng là những gì dùng để miêu tả về hình ảnh người bà trong thi ca, văn học, và cả trong cuộc sống của chúng ta. Đó là người bà của Maxim Gorky, với đôi má ngăm ngăm đã có nhiều nếp nhăn, nhưng khuôn mặt vẫn tươi trẻ. Văn hào người Nga đã bồi hồi nhớ lại “Trước khi tôi gặp bà, tôi như người ngủ say, đắm chìm trong bóng tối. Nhưng bà tôi xuất hiện đã đánh thức tôi dậy, đưa tôi ra ngoài ánh sáng”. Dù ở quốc gia nào, dân tộc nào, người bà vẫn luôn ở đấy, dẫn dắt cho cháu của mình, không bao giờ từ bỏ, không bao giờ nản lòng. Đó là người bà trong truyện ngắn “Dưới bóng hoàng lan”, mà mình có dịp đọc trong 1 tập podcast trước đây. Bà của Thạch Lam thì mộc mạc, chân chất như bao người mẹ, người bà ở vùng quê Việt Nam. Bao nhiêu tình cảm yêu thương , trìu mến đã dồn nén lại và hiển lộ qua chỉ một câu nói ân cần “Cháu đã về đấy ư”. Đó là người bà tần tảo trong Đò Lèn của Nguyễn Duy:
Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế
bà mò cua xúc tép ở đồng Quan
bà đi gánh chè xanh Ba Trại Quán Cháo,
Đồng Giao thập thững những đêm hàn.
Bà vẫn luôn là người yêu thương, bao dung và vực ta dậy - giống như người bà của Nobita trong truyện tranh Doremon, sẽ mãi mãi là chỗ dựa vững vàng trong tâm hồn chúng ta.
-
Donate để ủng hộ góc nhỏ:
Ngân hàng Quốc tế VIB
STK: 601704060332546
Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan
Paypal: paypal.me/luonghoangphan
-
Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7
Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.