CẢM XÚC LÀ NHẤT THỜI, BIẾT THÌ KHÔNG NHẤT THỜI
SEP 21, 2022
Description Community
About

CẢM XÚC LÀ NHẤT THỜI, BIẾT THÌ KHÔNG NHẤT THỜI

Thầy Trong Suốt: Cái Biết nó không thay đổi, lúc nào cũng biết, còn cảm xúc thì thay đổi liên tục nên khi con ở trong Biết càng nhiều, con càng ít bị ảnh hưởng bởi cảm xúc.

Cảm xúc nó chỉ đến thôi. Vì con nhìn thấy một thứ rất vững chắc, ổn định rồi thì những thứ khác trở nên không ổn định. Những thứ mà lâu nay con cho là quan trọng như cảm xúc, suy nghĩ đến và đi, nhưng Biết thì sao? Có đến đi không? Có mất Biết không?

Không! Cảm xúc, suy nghĩ con chạy qua chạy lại liên tục nhưng nếu con nhớ về cái Biết này đủ lâu, con bắt đầu thấy trên đời này có một thứ rất là vững chắc. Nếu con có một mối liên hệ với Biết, dần dần con thấy tất cả cảm xúc, suy nghĩ của con đến rồi đi, như gió thoảng thôi.

Nếu con tập đủ lâu, con sẽ thấy rằng cảm xúc chẳng có gì đáng sợ cả, nó chỉ là nhất thời thôi. Cứ cho là muốn tự tử đi, thì sao? Lý thuyết mà nói thì con biết thừa, muốn tự tử là nhất thời, đúng không? Nhưng mà đấy là lý thuyết. Còn cái Thầy đang nói không phải là lý thuyết. Do lúc đấy con thấy rằng: “Muốn tự tử thì đang biết là muốn tự tử, không muốn tự tử thì biết là không muốn tự tử.” Dần dần con thấy là suy nghĩ muốn tự tử cũng chỉ đến và đi mà thôi. Nó là thứ nhất thời, con nói bằng kinh nghiệm cá nhân của con chứ con không nói bằng lý thuyết của Thầy nữa. Bởi vì con đã kinh nghiệm được rằng đúng là nó nhất thời thật. Còn cái Biết thì không nhất thời, nó luôn ở đây, lúc nào con cũng biết.

Con bắt đầu giảm sự lệ thuộc vào suy nghĩ và cảm xúc. Vì con thực chứng tính nhất thời của nó. Không phải con nghĩ về tính nhất thời của nó như là lý thuyết, mà con thực chứng bằng kinh nghiệm cá nhân của con. Đúng chưa? Nếu con tập pháp Biết nhiều lên, thì cái Thầy nói tự xảy ra. Vì sao mà nó là cái nhất thời? Vì con biết nó đến, rồi con lại biết nó đi, rồi con lại biết một cái khác đến, cái khác đi…

Tất cả các thứ đến đi thì thì nhất thời, nhưng cái Biết thì không nhất thời. Nó luôn ở đấy. Con sẽ cảm nhận được rằng, các cảm xúc này này chỉ nhất thời thôi. Đấy! Tất nhiên cái này sẽ khác nhau giữa hiểu và thực chứng. Hiểu là mọi thứ vô thường ai cũng hiểu nhưng mà có kinh nghiệm được không thì lại chính là pháp Biết này. Nếu con nhớ về Biết đủ lâu, thì cái này sẽ tự đến con không cần phải ép mình thấy mọi thứ nhất thời. Con cứ nhớ về Biết đi, cái gì đến con biết, cái gì đi con biết, con sẽ thấy rằng thứ con biết đến và đi liên tục.

Trầm cảm là gì? Con có một suy nghĩ tiêu cực nào đó, xong con chạy theo nó ngay. Không trầm cảm là gì? Khi có một suy nghĩ tiêu cực đến, con thấy rằng nó chỉ là suy nghĩ nhất thời thôi, rồi nó sẽ đi, con không chạy theo nó nữa, thế thôi!

Nhưng làm thế nào để không trầm cảm? Khi con tập nhiều lần trong ngày thì việc con ở trong không gian của Biết rất nhiều. Không gian của Biết thì luôn ở đây, nhưng việc con có biết nó luôn ở đây không thì nếu không nhắc thì con không biết, không nhớ. Nhưng con nhắc đủ lần thì con thấy không gian Biết cứ ở đấy mãi. Còn các cảm xúc, suy nghĩ trầm cảm cứ đến đi vèo vèo. Nó có nội dung tiêu cực gì chẳng quan trọng nữa. Nó là gì cũng được, không quan trọng, đặc điểm chung của nó là đến rồi đi. Dần dần nó không còn sức mạnh với con như ngày xưa nữa.

Trích buổi nói chuyện: [Buổi 7] 2020.12.21 Vòng xoáy trầm cảm và cách tập biết (HN)
Giọng đọc: MInh Phương

Comments