Quý Noãn ngước mắt lên hỏi anh, "Buổi tối anh có về Ngự Viên ăn cơm không?" Mặc Cảnh Thâm im lặng nới lỏng cổ áo sơ mi… "Em đã học dì Tần làm mấy món ăn." Mặc Cảnh Thâm nghe vậy thì nhìn cô: "Em? Nấu ăn?" Câu nói này cứ như thể Quý Noãn thật sự là thiên kim tiểu thư mười ngón tay không dính nước vậy!
Tất cả cảm giác tối hôm qua đều rất rõ ràng… Cô sống lại thật rồi! "Chị, chẳng phải chúng ta đã nói, sau khi anh Cảnh Thâm uống rượu xong, em sẽđưa anh ấy về Ngự Viên sao?" Quý Mộng Nhiên bước theo cô, không cam lòng chất vấn. Quý Noãn quay người nhìn cô em gái thường xuyên đến ngủ qua đêm tại Ngự Viên kể từ khi cô kết hôn.
"Bịch!" Trong phòng giam lạnh lẽo, Quý Noãn không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn tên quản giáo đứng ở cửa phòng ném phần cơm nguội ngắt xuống đất. "Giả vờ thanh cao gì chứ? Có ăn hay không!" Tên quản giáo thò chân qua cửa phòng, giẫm mạnh vài cái xuống phần cơm dưới đất. Hắn nghe nói ả Quý Noãn này cốý sát hại Vân tiểu thư, nên nhà họ Vân dặn kỹ rằng phải hành hạả thẳng tay.