Radio cùng Kate -🥭 XOÀI XANH 🥭 CẠP ĂN NGUYÊN TRÁI - Truyện xưa ở Đà Lạt
OCT 18, 2021
Description Community
About

Xoài xanh ăn nguyên trái, không cắt, chỉ phủi sạch, chấm muối ớt, cắn. Nghe vị tê rần ở răng, chua xè ở lưỡi. Nước bọt sẽ tứa ra tùm lum, không chỉ đứa ăn, mà cả đứa nhìn. Theo ngôn ngữ bây giờ sẽ là: bạn có thấy kích thích không? 


Lại là chuyện mười mấy năm về trước...


Đó là khi tui học lớp 5. Những năm tháng tuổi thơ bình thường một cách quá đáng chưa bao giờ khiến tui buồn cả. Nó khiến tui làm quen với việc " mình vô cùng bình thường". Học hành bình thường, gia đình bình thường, học trường bình thường, mặt mùi bình thường, blah blah blah... bình thường. Một trong những chuyện bình thường của lớp 5 mười mấy năm về trước là "gặm xoài". 

Sao ko phải là ăn mà lại "gặm". Vì nó là "gặm" chứ không chỉ có ăn. Một trái xoài xanh non, chua loét, phủi phủi cho có vẻ sạch rồi cắn. Đơn giản mà hiệu quả. Bạn sẽ cảm nhận được vị Chua ngập mặt. Chua muốn te lưỡi. Và tiếp theo là "gặm" thật kĩ cái hột xoài còn lại, gặm tới gặm lui đến khi nào cái hột nó khô lơ lóc mới thôi. Bộ có nhiều đồ ăn vặt lắm sao mà không ăn kĩ lưỡng cơ chứ. Ngẫm nghĩ lại có lẽ răng ta hư hao như bây giờ chính vì cái thú ăn uống "mãnh liệt" đó. Ta đã ăn bao nhiêu quả xoài xanh theo kiểu như thế nhỉ? Nhiều lắm, đến nỗi ta thấy nó là việc bình thường, ta tận hưởng thú vui tao nhã và chua loét ấy lâu thiệt lâu, mãi đến khi lên lớp 6, ta vẫn ăn  uống "nhiệt tình, bản năng và chua loét" như thế. Trong khi lũ bạn đã điệu đà và nữ tính hơn rất nhiều, thì ta vẫn vô tư cầm trái xoài xanh và gặm.  Kệ bà nó mấy thằng con trai thì thầm lắm chuyện. Bản thân ta biết ta "men" còn hơn nó thì cái chuyện ăn uống như vậy ảnh hưởng gì dư luận nhỉ. Mà đã hết đâu, bên cạnh thú vui gặm xoài ta còn có thú vui "xách bị" nữa. Ta không có giỏ nào nhỏ nhỏ xinh xinh để đựng giấy bút khi đi thi cử hay học thêm hết ớ. Ta chỉ có cái cặp bự để đi học và cái "bị" để đựng giấy bút linh tinh khi đi thi thôi. Cái "bị" nó rẻ, khỏe, nhẹ, nhà ra có nhiều mà. Thời trang là cái quỷ gì cơ chứ. Ôi, nghĩ lại thì ta hoành tráng quá. Ta ngầu, ta tự nhiên, ta chẳng sợ hay quan tâm gì thiên hạ cả. Bởi vì sao, bởi vì ta còn là lớp trưởng cơ. Lớp trưởng là chức oai nhất thời bấy giờ đấy. Lớp trưởng này ngoài mái tóc dài xoăn tít cột cực kì cao ra thì bề ngoài chẳng có nét gì giống con gái cả. Ngoài chuyện gặm xoài xanh nguyên trái ra. Há há

Một hôm, trong một tiết học thể dục nọ,  lớp trưởng oai phong là ta cho cả lớp ra xếp hàng đợi thầy thể dục đến thì nghe bàn dân nữ của mình tám chuyện xôn xao. Lớp trưởng chỉ nghe lỏm thôi ( ta nghiêm túc lắm, không tám chuyện đâu). Nội dung lỏm bõm là: "lớp bên cạnh cũng học trùng giờ thể dục với lớp mình đó. Hí hí, lớp trưởng lớp nó đẹp trai lắm mày ơi, tí nhớ dòm nha ..." Chưa kịp nghe xong thì tụi "lớp bên cạnh" đã ùa ra, xếp hàng ngay bên cạnh. Đối tượng " lớp trưởng lớp bên cạnh" rất dễ nhìn vì đứng vị trí rất rõ ràng. Và chết cha, ta bỗng thấy thật kì lạ. Hình như nó là thằng nhóc đẹp trai nhất ta từng thấy trong suốt 12 năm ta sống. Lúc đó ta đã quên hết tất cả các bạn đẹp giai nhất lớp mà ta từng để ý năm cấp 1. Tụi nó chẳng là gì cả. Đây mới là đứa đẹp trai nhất, ngầu nhất vì nó là lớp trưởng. Vì ta cũng là lớp trưởng 😤

Công việc và trách nhiệm nặng nề trở nên thiệt đáng yêu. Nhờ là lớp trưởng, ta mới có một vị trí hợp lý nhất để nhìn thấy NÓ. Giờ thể dục cũng trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết. Giờ xếp hàng vào lớp, đi về cũng đáng yêu không kém. 

Ta không biết ta đang bị cái gì, nhưng ta cực kì yêu giờ thể dục, giờ xếp hàng vô lớp và giờ xếp hàng ra về. Lúc đó, hai lớp trưởng đứng song song nhau, mặt không nhìn nhau nhưng nhưng làm việc cùng nhau. Điều đó giống như 2 người đi ….

Comments