Cuối thời Lê, Trịnh Giang làm việc bạo nghịch giết vua, cho nên Nguyễn Tuyển và Vũ Trác Oánh mới nhân lòng oán giận của dân mà phất cờ khởi nghĩa. Buổi đầu, Nguyễn Tuyển gặp khá nhiều thuận lợi. Vì bấy giờ ở vùng Mộ Trạch, có khởi nghĩa của Vũ Trác Oánh, ở vùng Sơn Nam có khởi nghĩa của Hoàng Công Chất... Do đó, chúa Trịnh phải phân tán lực lượng để đối phó với nhiều cuộc tấn công khác nhau.