Rồi chị về với bố con anh để làm thành một gia đình. Chị nhìn thấy trong đứa con gái anh hình bóng của con gái chị. Chị nhớ những lần chúng nó cùng chơi đu quay, ríu rít như hai con chim non dưới khung trời mùa hạ. Chị dành cho nó tất cả tình yêu thương của một người mẹ mất con. Nhưng mà, mấy năm rồi, con bé dường như đã quên mất chị, quên mất con gái chị, đã quên họ từng hiện hữu trong cuộc đời của nó, dù chỉ là một vệt thoảng qua. Nhưng có trách chi, bởi nó chỉ là một đứa trẻ, nó còn quá nhỏ, đầu óc non nớt ngây thơ của nó không cần phải nhớ quá nhiều. Huống chi, mẹ con chị chẳng là gì với nó.
Tác giả: Nguyệt Chu
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Nguyễn Minh
Thời lượng: 17p31g