Vấp ngã, chúng mình nhận ra bản thân chỉ là những con ếch trước giờ vẫn tự mãn dưới cái đáy giếng của chính mình. Sự thật thì đau đơn nhưng không sao cả, đây là thời điểm chúng mình đánh dấu mốc trưởng thành và thay đổi. Cùng cố gắng nha!
Trước quá nhiều vụ bê bối, vi phạm đạo đức kinh hoàng cõi mạng, "văn hóa thần tượng" đang nhận về nhiều ý kiến trái chiều. Thần tượng đến từ đâu? Vì sao chúng ta lại thần tượng một người nào đó? Vì đâu mà thần tượng "tha hóa"? Vì đâu mà thế hệ ông bà ba mẹ kiên quyết "tẩy chay' thói "đu idol" của con trẻ?
Thế giới vẫn đặt câu hỏi vì sao một đất nước nhỏ bé và lạc hậu, vừa thoát ra khỏi ách thực dân gần 100 năm lại có thể đánh thắng hai cường quốc là Pháp và Mỹ. Ph.Leclerc, một Đại tướng giỏi của quân đội Pháp, cũng đã nói một cách cô đọng và rõ ràng bài học thất bại của Pháp rằng: “Người ta không thể nào dùng sức mạnh để phá tan chủ nghĩa dân tộc Việt Nam”.' ngày hôm nay đây, đứng dưới bầu trời tự do, dưới nắng vàng bên dinh độc lập, ngưỡng vọng lên quốc kì đỏ thắm, ta sẽ lại nghe thấy thanh âm, lại nhìn thấy tầm vóc Người đồng mình, thấy hào khí Rồng nước Nam. Đặt tay lên ngực, lòng những người con dâng trào niềm tự hào dân tộc, về dáng hình đất nước, về thế đứng hiên ngang của Cha, Ông ta muôn đời bao la non nước.
“Hồng nhan bạc mệnh” vốn đã thành thiên cổ tục ngữ, là một triết thuyết tồn tại hàng nghìn năm lịch sử và có ảnh hưởng lớn đến văn hóa Á Đông như Trung Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên, Việt Nam cũng không phải ngoại lệ. Ấy nhưng, liệu rằng quan niệm này có cơ sở khoa học nào chứng minh hay chỉ đơn thuần là một lời đồn thổi vô căn cứ?
Dạo này sống đúng nghĩa hai từ "lủi thủi”. Lúc nào cũng lủi thủi trong một cái góc nào đó, một mình ăn, một mình làm việc, một mình chật vật với cơm áo gạo tiền, một mình khóc. Cậu đã trải qua cái "một mình” này bao giờ chưa? Không có ai thấu hiểu, không có nấy một người lắng nghe, kẻ lạc loài ngụp lặn trong nỗi cô đơn dai dẳng. "Mình thực sự muốn có ai đó cạnh bên!” Và đó dường như cũng là lời thỉnh cầu của những lá thư không gửi số radio lần này, cùng đón nghe nhé!
Nhiều lần rơi vào tình yêu, nhiều lần đau khổ. Nhưng cậu biết không? Chúng ta có thể đã yêu, hoặc chưa yêu một lần nào, nhưng rồi cũng sẽ yêu và tiếp tục yêu. Cuộc sống này, có ý nghĩa, vì có tình yêu. Mong rằng tập podcast này sẽ có thể giúp cậu một phần nào đó. Cùng đón nghe nhé!
Mạng xã hội xuất hiện, thói xấu "hở miệng là chê” này càng có mảnh đất màu mỡ để nảy nở. Vì sao, có nhiều cá nhân, dù thực chất chưa được bằng người ta nhưng lại quen thói dìm hàng, phát xét cho sướng miệng? _________________ Trải nghiệm ELSA Premium và ELSA Pro với mức ưu đãi tốt nhất khi nhập mã "𝗩𝗦𝗧𝗡" ở phần thanh toán tại đây: https://tinyurl.com/sp-elsa-vstn https://tinyurl.com/sp-elsa-vstn?fbclid=IwZXh0bgNhZW0CMTAAAR1HMib5e_Y-fMU-61mGk_-GWAtXytE9O-8ePh6F0wshgmcOU4zdTfLscXA_aem__0XstLZowX_yoyB9aFV9kg
Những chuyện buồn năm ấy, giờ chỉ là chuyện cười hôm nay. Liệu có phải sau khi trưởng thành, sau khi đã “lớn”, những nỗi đau bắt đầu nhỏ bé lại hay không? Cre ảnh: Kouki Nishida
Thu đến, nhưng ngày đã tàn, cùng với cuộc tình đã chìm đắm trong ta. "Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo, em nhớ cho mùa thu đã chết rồi..." (Trích "Mùa thu chết" là một bài hát của nhạc sĩ Phạm Duy sáng tác năm 1970, dịch bởi Bùi Giáng)
Tháng 7 âm lịch còn được gọi là tháng cô hồn. Dân gian vẫn rỉ tai nhau, đây là tháng ma quỷ, phải hết sức cẩn thận bởi rất dễ xảy ra những điều đen đủi bất ngờ. Nhiều cá nhân vẫn quả quyết họ không hề mê tín dị đoan, nhưng trong trải nghiệm của họ, tháng 7 là một chuỗi những câu chuyện không may, năm nào cũng vậy và tần suất chuyện tồi tệ diễn ra nhiều tới bất thường mà họ không tài nào lý giải được. Vì sao tháng 7 âm lịch lại xui xẻo thế nhỉ? Người ta đã lý giải thế nào cho chuỗi những vận hạn thảm họa kinh hoàng trong tháng 7 này?
Những lần cuối, bao giờ cũng là những nỗi đau. Điều đáng tiếc nhất của những lần cuối cùng đó là, khi nó xảy ra, chúng ta đều không hay biết đó là lần cuối cùng. Cre ảnh: Keiko Ajito, from AJC Annual 7 (1987) _________ 00:00 - 1:00: Mùa hè cùng Prep 1:01 - 12:34 Những lần cuối ... 12:35 - 13:34 Những lần đầu đang đợi phía trước Cảm ơn PREP đã tài trợ cho tập podcast ngày hôm nay, tìm hiểu kỹ hơn về khóa học TOEIC của PREP tại đường dẫn: http://bom.so/x0bb7Y #reviewpreptoeic #preptoeicreview #luyenthitoeic #hoctoeic
Những lần cuối, bao giờ cũng là những nỗi đau. Điều đáng tiếc nhất của những lần cuối cùng đó là, khi nó xảy ra, chúng ta đều không hay biết đó là lần cuối cùng. Cre ảnh: Keiko Ajito, from AJC Annual 7 (1987) _________ 00:00 - 1:00: Mùa hè cùng Prep 1:01 - 12:34 Những lần cuối ... 12:35 - 13:34 Những lần đầu đang đợi phía trước Cảm ơn PREP đã tài trợ cho tập podcast ngày hôm nay, tìm hiểu kỹ hơn về khóa học TOEIC của PREP tại đường dẫn: http://bom.so/x0bb7Y #reviewpreptoeic #preptoeicreview #luyenthitoeic #hoctoeic
Gia tộc Xeko đời nào cũng thừa của ăn của để. Vì sao họ lại giàu "bền vững" như vậy?
Ta vẫn hay nghe người ta nhắc nhiều về tướng phu thê khi thấy hai người yêu nhau có những đường nét giống nhau trên gương mặt họ. Khi tách riêng biệt, gương mặt người này không có chi tiết nào giống nửa kia nhưng khi nhìn vào tổng thể, hai gương mặt toát lên vẻ tương đồng, đó là một điều đặc biệt. Người ta gọi đó là tướng phu thê, hay tướng vợ chồng.
“Bàn làm việc lộn xộn là một trong những dấu hiệu cho thấy bạn thông minh hơn bạn nghĩ.” (Arif Dalvi - bác sĩ tại Viện Khoa học Thần kinh Palm Beach (Mỹ). Vậy bạn cứ lộn xộn đi, nhưng hãy lộn xộn "có tổ chức" nhé! ______________ Hì hi, xin chào. Cậu mến ơi, VSTN! đang quay trở lại chuỗi minipodcast bắt đầu bằng câu hỏi "vì sao?" | Podcast "Let's start with WHY" - giải thích những điều nhỏ xíu xiu nhưng có thể mang lại nhiều góc nhìn đa chiều, từ đó xây dựng một thái độ sống nhẹ nhàng hơn. Cùng đón chờ nhé! --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
"Tớ được sinh ra trong gia đình không trọn vẹn, mẹ tớ đã mất do mất máu quá nhiều khi sinh tớ ra, lúc đó hình như bố hận tớ lắm; hận tớ khi mẹ đã không nghe lời bố mà sinh ra tớ; hận tớ khi tớ đã cướp đi người thương yêu nhất của bố. Chắc đó là lý do duy bố không yêu thương tớ dù tớ là con ruột của ông ấy..." Trích từ lá thư của bạn có nickname: "Tớ là Xúi Quẩy" gửi tới @visaothenhipodcast ______ Gửi thư cho VSTN! Radio qua hòm thư gắn dưới mục bình luận nhé! --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Cậu đã bao giờ cảm thấy trống rỗng? Cả một ngày dài, không có lấy một tin nhắn. Tỉnh dậy vào sáng sớm nhưng lại nằm ườn trên giường lướt điện thoại tới trưa trong những trạng thái không tên. Cậu thấy ổn, nhưng đồng thời cũng không ổn. Lâu rồi không có được một cuộc trò chuyện nào có giá trị, xung quanh toàn những lời sáo rỗng, hời hợt, vòng tròn bạn bè trên mạng xã hội thì hàng trăm hàng nghìn nhưng cảm thấy luôn đơn độc, thấy chẳng có ai hiểu được mình. Một cá nhân làng nhàng, sự nghiệp không có, tình trường cũng một con số không, mỗi thứ biết một ít, chẳng thực sự giỏi thứ gì. Nửa năm nữa lại qua đi, nhìn lên nhìn xuống, nhìn qua nhìn lại, vẫn chưa thấy bản thân đạt được thứ gì được coi là thành tựu. Cậu mất dần hứng thú với việc sống, và cuộc sống cũng đang lãng quên cậu đi. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Với mình, yêu hết mình không phải là dốc cạn tâm can để hi sinh và yêu một ai đó. Yêu hết mình, là yêu người ta bằng một "mình” trọn vẹn. Học cách cân bằng giữa con tim và lý trí là cách ta giữ mối nhân duyên đó thêm phần bền chặt. Tình yêu đẹp nhất là khi người ta bỗng chốc thương ai đó không toan tính, sẵn sàng cho đi mà không cần nhận lại, những vẫn sáng suốt nhận ra những thiếu sót của nhau và cùng nhau hoàn thiện. Thiết nghĩ, đó mới là yêu --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Một quá khứ chưa thể ngủ yên. Tồn tại những sang chấn tâm lý, được di truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, khiến người bệnh nếm trải lại những cảm giác và cảm xúc gắn liền với một sang chấn thế hệ dù sang chấn đó đã kết thúc trong quá khứ. Vậy thế hệ sau có khả năng nào chấm dứt được vòng lặp này hay không? ____ Cuốn sách truyền cảm hứng cho podcast tập này: “Nỗi đau không thuộc về bạn” nằm trong top 10 cuốn sách về chấn thương hay nhất năm 2023 do Oprah Daily bình chọn. >>Mua sách tại đây - Nỗi đau này không thuộc về bạn: https://shorten.asia/kF9SJuEx --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
- Con thấy lo lắng, không biết mọi chuyện có tốt đẹp hay không? - Được mà, con hãy tin ở Nobita! Ta tin rằng con hoàn toàn đúng khi lựa chọn Nobita. “Cậu thanh niên ấy luôn mong hạnh phúc đến với người khác, và biết đau khổ trước bất hạnh của mọi người. Đó là điều quan trọng nhất đối với một con người”. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Mình đã cố gắng rất nhiều, nhưng khoảng thời gian này, mình thật sự chẳng biết mình đang cố gắng vì điều gì. Mình không biết mình thích gì cả, trong mình chẳng có một ước mơ nào. Lúc đặt bút đặt nguyện vọng cho kỳ thi Đại học, đầu óc mình trống rỗng. Có một người đang tồn tại mà chẳng còn mang 1 ước mơ nào nữa cả. _____________ Mong rằng số radio này cũng sẽ tiếp thêm sức mạnh cho các bạn học sinh cuối cấp, còn những người đã lớn hơn một chút thì cũng sẽ như một lời khẳng định rằng cậu đã rất giỏi khi vượt qua được một kỳ thi như thế, một “mình” 17 tuổi đôi lúc thấy còn “non” nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
“Sao người ta lại có tình yêu đẹp đến thế?” “Vì sao người khác dễ dàng có được tình yêu, còn mình thì không?” Mình đã từng thắc mắc như vậy. Nhìn họ yêu nhau, mình lại thở than sao mình mãi chưa tìm được đúng người. Ấy nhưng, sau này, nhìn vào mối quan hệ hiện tại, mình nhận ra, thì ra, người trong mộng được tạo nên bởi chính bản thân mình. Liệu có phải lâu rồi, cậu chưa được yêu như thế… --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Có một con khỉ mặt đỏ, khoảng chừng 15 tuổi, ngồi im lặng tại một góc chuồng trong sở thú. Mắt nó buồn, trĩu nặng trong ánh nhìn xa xăm là một thứ gì đó đáng sợ lắm... --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Ba cũng không nói “yêu con” giống như mẹ. Nhưng ba có cách yêu con của riêng ba. Ba không bao giờ để lốp xe đạp của con non hơi, không bao giờ quên đón con mỗi tối đi học thêm, cũng không bao giờ để con phải ăn cơm một mình. Mẹ yêu mình bằng những cái ôm, còn ba thương mình bằng bờ vai vững chắc. Vì ba yêu thương rất kiệm lời, nên đôi khi chúng ta cứ nghĩ rằng, ba chẳng yêu ta, thương ta đến thế. Mình tin, ba luôn yêu chúng ta vô điều kiện, bằng tất cả những gì ba có... Ba chỉ có tình yêu và một ngôi nhà, lúc nào cũng mở cửa đợi con về. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Năm tháng vẫn mãi trôi, thời gian đã một đi thì không trở lại. Rồi đến một ngày, ba mẹ, ông bà hay những người yêu thương nhất trên đời của chúng ta sẽ già đi và đi về một nơi thật xa nào đó. Mình sẽ lại chẳng thể ngừng khóc khi nghĩ đến điều này, nhưng cậu ơi, cậu biết không: Nếu ngày đó xảy ra, người cậu yêu thương nhất không còn trên đời, khi ấy, cậu đừng buồn nhiều nhé. Không phải họ bỏ rơi cậu, mà là họ phải đi để chuẩn bị cho cậu những điều tốt đẹp ở kiếp sau, cũng giống như những gì họ làm ở kiếp này vậy. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
- Có tình yêu nào mà không đau không? - Làm gì có yêu nào mà không đau. Nếu yêu mà không đau, chỉ có yêu nước thôi. Mỗi lần thông báo tin nhắn đến, mình vẫn luôn mong đó là tin nhắn từ cậu. Mỗi lần tên mình được vang lên, mình vẫn luôn ước tiếng gọi đó là từ cậu. Làm sao để ngừng nhớ mong, sao để thôi mơ mộng, thứ tình yêu một chiều này, đến bao giờ kết thúc. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Tồn tại không ít những người khổ vì tình, theo khoa học lý giải thì có thể nói họ đã mắc chứng 'nghiện' tình yêu, hay lụy tình. Bác sĩ tâm lý người Mỹ Becky Whetstone cho biết lụy tình thường bắt nguồn từ chấn thương thời thơ ấu, đặc biệt một trong những nguyên nhân chính gây ra chứng lụy tình là sự "đói khát tình mẹ". --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
Có bao giờ cậu đang lướt facebook, bỗng thấy vài thứ hay ho muốn tag một người vào cười cùng với mình như thói quen, nhưng bỗng nhiên khựng lại. Chợt nhận ra người mình nhớ đến lúc đó đã trở thành mối quan hệ “từng thân” từ lúc nào không hay. Thì ra, ai cũng có ít nhất một người “đã từng thân”. --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message
"...ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng" thì khi ấy "mới hết được người mê luyến mùa xuân". Mình từng nghĩ, làm gì có đứa trẻ nào mà không thích mùa xuân. Mở bài văn mẫu lúc nào chẳng là: Trong bốn mùa xuân hạ thu đông, em thích nhất là mùa xuân, mùa cây lá đâm chồi nảy lộc. Nhưng sau mà lớn lên, thấy ai cũng thở than “ xuân về là càng thêm lo. Tết nhất đến nơi, bao nhiêu việc đổ lên đầu. Chưa kể, Tết càng ngày càng nhạt nhẽo, chẳng vui như hồi xưa nữa.” Vậy hãy thử nhớ lại xem, có mùa xuân nào cậu đã đánh mất, và muốn được quay về sống lại khoảnh khắc xuân ấy một lần nữa? --- Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/visaothenhi/message